Đêm
- The Stray Blaue Cat

- 3 thg 6, 2024
- 2 phút đọc
Đã cập nhật: 16 thg 7
Đêm, thời gian của sự thư thái, là khoảng mà tôi yêu thích nhất trong ngày. Có lẽ bởi vì những giác quan của tôi vào lúc này đã rơi vào trạng thái phát huy hết sức mạnh khiến cho tôi có thể dễ dàng cảm nhận được và tận hưởng vẻ đẹp của chốn nhân gian hơn cả.
Tôi cực thích những khi được ngồi trên ghế làm việc hay nằm dài trên chiếc giường êm ái trong phòng riêng, trong khi bóng đêm đã bao phủ hoàn toàn không gian xung quanh từ lâu. Một thân một mình, cùng với những con gấu bông quen thuộc, ấm áp và cả những cuốn sách, cuốn sổ, những ly trà, nước ấm gợi cho tôi một cảm giác an yên đến khó tả. Chẳng cô đơn, chẳng tủi thân, cứ thế mà thả mình trôi theo dòng thời gian.
Thử tưởng tượng sau một ngày vội vã, ta ngồi lại rồi dành một khoảng thời gian ngắn vào cuối ngày chỉ để nghĩ vu vơ mà không làm gì cả. Tai nghe nhạc, tay ôm gấu bông, đầu thì lại vẩn vơ ở một chốn xa xôi đẹp đẽ nào đó, nhiều khi còn quên cả lối về. Đôi khi vẫn cứ để bản thân khóc, đau lòng rồi lại thất vọng, nhưng vẫn cứ ngồi ngẩn ngơ như thế. Bỗng chốc lại cảm thấy yêu đời hơn hẳn. Xem ra chốn trần gian nơi đây cũng có tệ lắm đâu.
Tôi thích lắm cái cảm giác ngồi gõ phím lạch cạch và di bút lẹt xẹt trên giấy trên những âm hưởng du dương trong khi bầu trời bên ngoài đã dần trở nên tối tăm và tĩnh mịch, đôi khi đến đáng sợ. Thích cả cái tiếng sột soạt mỗi khi lật sang một trang sách mới. Chắc là bởi vì tôi sẽ dễ dàng hoà mình vào những áng văn chương đẹp đến ngây ngất lòng người.
Thích những khi nằm dài trên giường cùng chiếc chăn bông mềm mại, lướt điện thoại đọc truyện rồi lại ngủ thiếp đi sau một ngày đã quá bộn bề và vội vã.
Tái bút,
Thanh/Claire.







Bình luận